Tôi là người lữ khách

TÔI LÀ NGƯỜI LỮ KHÁCH

Cách đây vài tháng, mỗi từng ngày chúng tôi đi qua các con dốc ở Đà Lạt, để đến quán cà phê. Tôi luôn cảm thấy mình là người lữ khách, cảm nhận sự hiện diện như là người du khách vừa đến nơi đây sáng nay.
Tôi từng đã có hơn 4567 buổi la cà ở cà phê, để mà cảm thấy trống vắng trong tâm hồn.
Nơi đó, chúng tôi đã tạo nên nhiều hệ thống cổng điện tử.
Nổi bật, là đã hoàn tất 2 cuốn sách ở HTMB.ORG


“Tôi là người lữ khách - được trích từ bài thơ đăng trên trang chủ, Blog cũ của tôi - https://thongchanh.htm.wiki.”
Đến với cuộc đời này, tôi cũng như đang là người lữ khách.
Trên đường về nhớ đầy
Chiều chậm đưa chân ngày
Tiếng buồn vang trong mây
Chim rừng quên cất cánh
Gió say tình ngây ngây
Có phải sầu vạn cổ
Chết trong hồn chiều nay?

Tôi là người lữ khách
Mây chiều khó làm khuây
Ngỡ lòng mình là rừng
Ngỡ hồn mình là mây
Nhớ nhà châm điếu thuốc
Khói huyền bay lên cây...